top of page

Đi Hà Giang vào tháng 1 sẽ ra sao?

  • Writer: Amy
    Amy
  • Sep 24, 2023
  • 7 min read

Updated: Sep 28, 2023

Bạn đến Hà Giang vì điều gì?


Có phải vì những bức ảnh núi non hùng vĩ cùng với dòng Nho Quế xanh ngọc lung linh không? Mình cũng từng là người mê đắm những tấm ảnh đó nên đã quyết định xách ba lô lên đi tìm một Hà Giang rực rỡ khi vào xuân. Và cuộc đời có lắm điều bất ngờ. Đó là sau Tết (khoảng cuối tháng 1 - đầu tháng 2), Hà Giang vẫn còn ngủ đông nhưng chính thời khắc ấy giúp mình nhận ra một vẻ đẹp mộc mạc, bình yên của vùng đất này. Hãy cùng mình khám phá một Hà Giang “bình thường” qua những bức ảnh nhé.

cảnh núi

Đây chính là quang cảnh mình thấy suốt dọc đường đi


7 giờ sáng, nhiệt độ khoảng 10 độ C, mình phải co ro trong mấy lớp áo giữ nhiệt để bắt đầu chặng đường dài 150km đầu tiên ở Hà Giang. Mấy giờ đầu, mình còn rất hăng hái, mong chờ những cảnh đẹp sắp ghé thăm trên đường đi như Dốc Bắc Xum, Núi đôi Quản Bạ nhưng khi đến rồi mình chẳng thấy cảnh vật đâu cả vì sương kết hợp với khói rơm mà người dân đốt đã tỏa ra khắp cao nguyên. Và thế, hai địa danh trên đã nằm trong ký ức của mình.


Dốc Thẩm Mã - cung đường đèo đẹp mê hoặc

Đây cũng là một điểm chụp ảnh nổi tiếng của Hà Giang, nơi có những cô bé dân tộc có đôi má phúng phính vác những khóm hoa cải vàng tươi. Khi đến đây, bạn có thể chụp ảnh và gửi tặng bé cái gì đó (đó có thể là hiện kim hoặc hiện vật tùy vào bạn). Chẳng phải mùa du lịch nhưng tại Dốc Thẩm Mã có rất đông du khách, cả ta lẫn tây. Vì thế, nếu ngay mùa cao điểm đẹp nhất của Hà Giang thì mình không thể tưởng tượng được khung cảnh tấp nập ấy sẽ gia tăng đến mức nào nữa.


Dù có khá nhiều người check in nhưng vẻ đẹp của con dốc này vẫn làm mình mê đắm. Đó là một con đường uốn lượn đầy ấn tượng, là khung cảnh các bà các mẹ người dân tộc cặm cụi nhặt rác trên đường hay hình ảnh các bé trai thổi sáo đầy hào hứng giữa 12 giờ trưa.

dốc thẩm mã

Cung đường này đã mê hoặc bao tay lái

Đàn sư tử biển ở Vần Chải

Hà Giang bốn bề toàn núi với đá thì làm sao có sư tử biển. Nhưng trong chuyến đi vừa qua mình đã được tận mắt nhìn thấy một đàn sư tử biển ở Vần Chải và chúng đều là đá. Có lẽ đây là một điểm du lịch bị rất nhiều người bỏ qua hay không để ý đến do nó nằm trên sườn núi ở bản Vần Chải (trên đường đi Đồng Văn).

đá

Bạn có liên tưởng những hòn đá vô tri kia như các chú sư tử biển không?


Khu vực này là một mảnh đất nhỏ ven đường, có những ngọn đá đang chen chúc nhau trườn về một hướng để tắm nắng như những chú sư tử biển. Theo chỉ dẫn thì cảnh quan kỳ thú này gợi mở về môi trường biển hình thành nên loại đá vôi này cách đây 250 triệu năm. “Đàn sư tử biển” và nền văn hóa đá của cư dân bản địa đã góp phần tạo nên điểm di sản độc đáo này. Bạn nhớ ghé thăm địa điểm này để trí tưởng tượng của bạn được bay xa nhé.


Nhà của Pao có gì độc đáo?

Theo danh sách gợi ý hành trình du lịch Hà Giang trên Traveloka, mình đã tìm về phim trường quay bộ phim “Chuyện của Pao”. Với giá vé tham quan là 15.000 VND/ người, bạn có thể tự do tham quan trong nhà của Pao nhưng nếu muốn chụp ảnh cùng người dân đang sống trong nhà thì phải trả cho họ thêm 10.000VNĐ/ lượt.

cô gái đứng trước cổng

Phim trường "Chuyện của Pao"


Đường dẫn vô nhà của Pao được bao quanh bởi các quầy bán đặc sản địa phương và một cánh đồng hoa cải nở rộ. Tiến vào sâu hơn, bạn sẽ bắt gặp cánh cổng gỗ đã nhuốm màu thời gian với hai bên cổng là tường đá được xếp lởm khởm nhưng lại tinh tế đến kỳ lạ. Bên trên cổng là mái ngói âm dương đặc trưng của vùng.


Mình đã vô cùng ấn tượng ngay khi bước vào nhà, đó là một ngôi nhà lớn có hình chữ U cùng một khoảng sân rộng. Dù trở thành một điểm du lịch nhưng người dân vẫn sống cũng như sinh hoạt bình thường như cho heo ăn, may vá…

Bà lão đang may vá

Hình ảnh mộc mạc của một cụ bà ngay tại nhà của Pao


Do chưa xem phim Chuyện của Pao nên mình cứ nghĩ nhân vật Pao là nhân vật nam. Đến khi ra về, mình đã khám phá ra một bí mật rằng Pao là một cô gái H'Mông bình dị đi tìm mẹ.


Khám phá dinh thự vua Mèo

Dinh vua Mèo (hay còn gọi là Dinh thự họ Vương) là một điểm dừng chân tiêu biểu ở Đồng Văn. Dinh thự này được xây dựng vào thế kỷ 19 với lối kiến trúc độc đáo. Toàn bộ công trình nằm dưới thung lũng, được bao quanh bởi các ngọn núi cao. Xung quanh dinh thự có rất nhiều đào và trúc xinh, tô điểm thêm cho nét hoài cổ của công trình.

Dinh vua mèo

Chiếc cổng vô cùng đặc biệt của dinh thự


Dù trải qua hàng trăm năm nhưng toàn bộ công trình từ cổng đến các gian nhà vẫn vẹn nguyên. Mình khá ấn tượng với chiếc cổng đá được chạm khắc vô cùng tinh xảo với hình mái ngói cong bề thế.

cô gái bên cây đào

Khung cảnh gợi mình nhớ đến Nhật Bản


Mỏm đá tử thần ở Hà Giang có nguy hiểm không?

Nhắc đến Hà Giang thì không thể không nhắc đến mỏm đá tử thần gần đài tưởng niệm thanh niên xung phong. Đây là toạ độ thử thách tinh thần can đảm của bạn bởi lẽ đường đi đến đây vô cùng hiểm trở. Thêm nữa, do nằm khá cao nên cảm giác sâu hun hút của vực lại càng đáng sợ hơn. Hôm đấy, sương giăng khắp lối cộng với mưa phùn nên hành trình chinh phục mỏm đá khá gian nan. Nếu bạn là một người vừa yếu tim và vừa yếu tay lái thì nên cân nhắc địa điểm này nhé.

mỏm đá tử thần

Sương mù lại bắt đầu xâm chiếm


Đèo Mã Pí Lèng mờ mờ sương khói

Trắng xoá, mờ ảo, chẳng thấy gì đó chính là những từ dành cho khung cảnh đèo Mã Pí Lèng hôm ấy. Khác hẳn những bức ảnh ngàn tim trên mạng, Mã Pí Lèng hiện ra trước mắt mình là một con đèo xám xịt với các vách đá dự thẳng đứng cùng con đường uốn lượn qua vách núi. Mình đã rất mong chờ được ngắm chiếc view triệu đô ở Hẻm tu sản nhưng thời tiết đã không ủng hộ.


Dòng Nho Quế êm ả trong sương chiều

Quả thật Hà Giang được thiên nhiên ưu đãi rất nhiều với vẻ đẹp thơ mộng và dòng Nho Quế là một trong những điểm nhấn của cao nguyên đá kỳ vĩ này. Một dòng chảy xanh lục bảo len lỏi qua những vách núi xanh mướt hàng trăm triệu năm tuổi và cũng chính là nguồn cung cấp nước tưới tiêu cho cho những thửa ruộng bậc thang.

sông nho quế

Một Hẻm Tu Sản bình yên

Cảnh vật hiền hòa, thiên nhiên trong lành, và trải nghiệm trôi bồng bềnh qua hẻm Tu Sản khiến mình không thể nào quên dù cho sương bay lơ lửng trên đỉnh núi. Gía vé đi thuyền trên sông Nho Quế là 120.000 VND/ người (bao gồm khứ hồi trung chuyển). Dọc suốt con sông, có một vài quán ăn có view khá chill. Nếu thích bạn có thể nhờ người lái thuyền thả bạn vô bờ nhưng bạn phải tự túc từ lúc đó.


Huyện Mèo Vạc có gì chơi?

Khác hẳn với một Đồng Văn náo nhiệt, ở Mèo Vạc có phần yên tĩnh hơn. Khi đến đây bạn sẽ được chiêm ngưỡng bức tranh lao động chân thực nhất đó là hình ảnh người dân cặm cụi đốt rơm trên đồng, mùi rơm tỏa ra khắp đường, khói bay đến cay hoe cả mắt. Chạy giữa làn khói, mình lại nhớ về phong tục đốt đồng sau mùa vụ ở Nam Bộ, cảm giác nhớ quê một lần nữa trỗi dậy trong mình.


Do không đặt được phòng ở Làng H’mông Pả Vi nổi tiếng nên mình đã ở Lô Lô homestay and cafe. Đây là một homestay khá xinh xắn có phong cách nhà sàn đặc trưng. Nơi đây nằm khá gần chợ Mèo Vạc nên ban đêm bạn có thể ra chợ đêm chơi và ăn uống. Vì đã mệt nhừ do phải chạy xe liên tục cộng với đêm xuống trời rất lạnh nên hôm đấy mình chỉ quanh quẩn sưởi ấm bên lò sưởi.


Sáng hôm sau, mình tạm biệt Hà Giang để lên đường đến tỉnh Cao Bằng. Ngay lúc đi ngang sân vận động của huyện thì bắt gặp ngay khoảnh khắc người dân tụ hợp để chơi các trò chơi dân gian. Từ già đến trẻ, ai cũng vui vẻ chơi đùa bất chấp cái lạnh.



Nếu để viết về cái đẹp của Hà Giang, thì không biết viết sao cho đủ bởi mỗi mùa một nét riêng. Dù không thấy được một Nho Quế trong xanh dưới nắng vàng như trên ảnh du lịch triệu like nhưng cảm giác được sờ tay vào dòng nước mát lành của dòng sông này cũng đã “đủ” đối với mình. Đôi khi cái đẹp chính là điều đơn giản, bình thường nhất. Cảm ơn mẹ thiên nhiên đã cho mình thấy vẻ mặt mộc của Hà Giang trong sáng đến nhường nào.


Comments


bottom of page